Với một người trẻ như tôi, chuyện tâm linh thường có vẻ mơ hồ và lạc điệu. Tuy nhiên, cuộc sống thực tế đã đặt ra cho tôi một góc nhìn khác, chín chắn và nghiêm túc hơn về khái niệm tâm linh, mà tất cả bắt nguồn từ những biến cố đau thương…
Tám năm trước, người anh họ của tôi qua đời trong một tai nạn giao thông. Sự ra đi của anh khiến tôi đau buồn không thể tả. Mặc dù không phải là anh ruột, nhưng chúng tôi xem nhau như anh em ruột bởi anh mồ côi và chúng tôi sống chung một mái nhà… Ba mẹ đã không ngần ngại để tôi đội tang anh để làm cho cuộc tang lễ ấm cúng hơn, bởi anh chưa có gia đình. Qua lễ hương dày đặc, tôi luôn hy vọng rằng anh sẽ “sống” cùng tôi, che chở và bảo vệ đứa em gái như trong những ngày anh còn ở bên chúng tôi.
Dù phải đối mặt với nỗi buồn mất mát, tôi đã tiến vào những tháng ngày học tập căng thẳng để chuẩn bị cho kỳ thi đại học. Mặc dù nỗi buồn không phai nhạt, thật kỳ lạ là tôi cảm thấy có một sức mạnh và năng lượng để học tập. Trong suy tư của tôi, sức mạnh đó có thể đến từ anh. Tôi tin rằng anh vẫn “sống” và đang ủng hộ tôi theo cách nào đó. Rồi ngày thi đến…
Tôi đã mang theo áo của anh – chiếc áo mà anh thích – khi đi thi từ Trà Vinh đến Cần Thơ. Vào lúc quyết định thi, ba tôi bị ốm, và tôi phải tự mình tham gia thi với sự lo lắng. Mặc dù tôi là học sinh giỏi và đã đại diện cho trường tham gia nhiều cuộc thi cấp tỉnh và quốc gia, nhưng lúc đó, tôi không thể tránh khỏi sự hoang mang trong tâm trí.
Tuy nhiên, càng hoang mang và lo lắng, hình ảnh của anh càng hiện hữu và gần gũi hơn bao giờ hết. Tôi luôn hy vọng và gọi tên anh trong tâm hồn, và có lẽ… anh đã nghe và đang hỗ trợ một cách âm thầm.
Dù tôi đã là học sinh giỏi và có kinh nghiệm tham gia nhiều cuộc thi, tôi chưa bao giờ có sự bình tĩnh, tự tin và sáng dạ như trong những ngày thi đại học. Với tâm thế tự tin lạ lùng đó, tôi đã đạt thành tích vượt xa mong đợi: đỗ vào trường Y với tư cách thủ khoa khối A.
Tôi không phủ nhận sự cố gắng và nỗ lực của bản thân, nhưng tôi cũng không thể phủ nhận sự “trợ giúp” nào đó, ít nhất là về mặt tâm lý. Không chỉ trong kỳ thi, mà cả trong suốt thời gian làm sinh viên, tôi luôn gặp nhiều may mắn như trở thành gia sư, nhận được học bổng, và tiến bộ trong học tập. Tôi tin rằng có điều gì đó đặc biệt đã xảy ra, và có lẽ… anh đang bảo vệ và động viên tôi từ xa.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ, nhưng tôi thích thách thức. Tôi cho rằng cuộc sống không thể phụ thuộc hoàn toàn vào người khác hoặc vào các thế lực siêu nhiên. Niềm tin của tôi phải được đặt đúng vị trí, phải là niềm tin thuần khiết và thanh cao. Đối với tôi, những câu chuyện về tâm linh và niềm tin mầu nhiệm có thể có nhiều hình thức, nhưng quan trọng nhất là chúng không được gây hại cho bất kỳ ai và không dẫn đến sự mù quáng. Với quan điểm đó, tôi không bao giờ phê phán hay chê trách bất kỳ ai trong các câu chuyện tâm linh. Mỗi người có thể chọn cho mình một đức tin khác biệt miễn là nó không gây hại cho người khác và không dẫn đến tình trạng tối tăm hay ác độc. Với tôi, một người làm khoa học, câu chuyện về niềm tin và tâm linh, qua những trải nghiệm của chính bản thân, có thể được rút gọn thành hai từ: Trân trọng!